Thơ Phật 2 Câu

Thơ Phật 2 Câu

Thơ về trăng là biểu tượng lãng mạn được nhiều thi nhân sử dụng. Từ dòng thơ cho thiếu nhi, thơ trữ tình đến kháng chiến, trăng luôn có cách xuất hiện riêng khiến bạn phải bất ngờ vì cách dùng của tác giả.

Thơ về trăng là biểu tượng lãng mạn được nhiều thi nhân sử dụng. Từ dòng thơ cho thiếu nhi, thơ trữ tình đến kháng chiến, trăng luôn có cách xuất hiện riêng khiến bạn phải bất ngờ vì cách dùng của tác giả.

/ Đà Lạt trăng mờ (Tác giả: Hàn Mặc Tử)

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,

Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.

Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,

Để nghe tơ liễu rung trong gió,

Và để xem trời giải nghĩa tình yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,

Hư thực làm sao phân biệt được?

Cả trời say nhuộm một màu trăng,

Không một tiếng gì nghe động chạm

Lòng ta tản khắp bốn phương trời

Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng

Muôn sợi hương trầm bay bối rối

Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

Giây phút ôi chao nguồn cực lạc

Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

/ Trăng và biển (Tác giả: Phạm Thị Ngọc Liên)

Biển đêm giương mắt ngó em xuống biển trần truồng vòng hông hoang ánh bạc như thuỷ thần rung chuông

Anh đứng che đầu gió tóc bay vào biển đêm thuỷ thần đưa tay vẫy biển rì rào ngợi khen

Chỉ có biển và em cùng hát lời ân ái ngực tròn như đồi trăng thả ánh vàng xuống đáy

Những bài thơ ngắn về trăng cũng có thể hài hước, chế đem lại tiếng cười cho bạn đọc. Một số câu thơ hay đã được tổng hợp như:

1/ Ta đem lòng này gửi trăng sáng

Ai ngờ trăng sáng chiếu xuống mương.

Mây ghen cái bóng, trút màn mưa đêm.

4/ Có ai sinh ra là một mảnh hoàn thiện,

Đến cả trăng cũng khuyết rồi tròn.

6/ Trăng lên rồi đó anh tề Nói chi thì nói em về kẻo mẹ la Mẹ la thì mặc mẹ la Cho anh ” thơm ” cái mới về ngủ ngon Ngủ ngon thì mặc kệ anh Anh thơm anh thích nhớ nhau lúc này Em này anh đã yêu rồi Suốt đời anh chỉ yêu mình em thôi Anh nói như đã đúng rồi Anh yêu cho chán anh rời em đi Ngước mặt lên hỏi ông trời Suốt đời yêu mãi em này mà thôi Ô- kê em đã tin rồi Em này dâng hiến cho đời thêm vui Sáng mai em gọi anh hoài Mà sao nghe máy cứ ò í e Thì ra anh đã qua Hàn Đổi tên thành chữ ” Bye Bye ” em nè

7/ Trăng lên đỉnh núi trăng tà Đường cong em thế, ai mà không mê

Trăng lên đỉnh núi trăng tà Tiên sư bố đứa vợ già dở hơi

Trăng lên đỉnh núi trăng tà Mình yêu ta thực hay là yêu chơi? Trăng lên đỉnh núi trăng ngời Yêu thời yêu thực, yêu chơi làm gì!

8/ Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi! Trần thế em nay chán nửa rồi. Cung Quế đã ai ngồi đó chửa? Cành đa xin chị nhấc lên chơi. Có bầu có bạn, can chi tủi, Cùng gió cùng mây, thế mới vui. Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám, Tựa nhau trông xuống thế gian cười.

Những câu thơ mô tả về trăng ngày thu mang theo cảm xúc rất riêng, bạn có thể theo dõi một vài câu thơ lắng đọng sau:

Nhắc chuyện yêu đương ở dưới cầu

Đêm ấy trăng thu vui vẻ lạ!Người ta cười nói đến nhân duyên

Gặp gỡ bên đường cũng thản nhiên?

Đêm trước ta ngồi dưới bãi trông

Con trăng mắc cỡ sau cành thông

Buồn buồn ta muốn về, trăng hỏi:

Quên cả hổ ngươi, cả thẹn thuồng

Đứng rũ trước thềm nghe ngóng mãi

Ta lẫy tình nương, rủa biệt ly!

Tổng hợp các bài thơ về trăng hay và ý nghĩa dành cho những ai yêu thích thơ ca, đặc biệt là hình ảnh trăng. Với tâm hồn thi sĩ lãng mạn thì hình ảnh trăng không thể thiếu trong thơ ca của các tác giả.

0%0% found this document useful, Mark this document as useful

0%0% found this document not useful, Mark this document as not useful

/ Cảnh khuya (Tác giả: Hồ Chí Minh)

Tiếng suối trong như tiếng hát xa,

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.

Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,

Rằm xuân lồng lộng trăng soi, Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân. Giữa dòng bàn bạc việc quân, Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.

Đêm thu không đệm cũng không chăn, Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an; Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh, Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang

Trước cửa lính canh bồng súng đứng, Trên trời trăng lướt giữa làn mây; Rệp bò ngang dọc như thiết giáp, Muỗi lượn hung hăng tựa máy bay;

Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng Sau đây Bác viết mấy dòng Gửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung…

Hình ảnh ánh trăng trên quê hương được rất nhiều tác giả đưa vào trong thơ ca của mình tạo nên những tác phẩm hay tuyệt vời. Có rất nhiều sáng tác thơ về trăng quê bất hủ, nổi tiếng như bên dưới.

/ Tĩnh dạ tứ (Tác giả: Lý Bạch – Bản dịch: Xuân Sơn)

Bản gốc: Sàng tiền minh nguyệt quang, Nghi thị địa thượng sương. Cử đầu vọng minh nguyệt, Đê đầu tư cố hương.

Bản dịch thơ: Ánh trăng sáng bên đầu giường, Ngỡ như mặt đất phủ sương bốn bề. Ngẩng đầu trăng thực như mê, Cúi đầu chợt nỗi nhớ quê ngập lòng.

/ Đêm trăng buồn (Tác giả: Chưa rõ)

Trăng có buồn khi nghe tiếng thở than

Đêm quạnh quẽ mà lệ tràn khóe mắt

Ly rượu đắng quên hết tình gom nhặt

Mà vẫn nghe niềm hiu hắt trong lòng

Trăng có buồn thấy người vẫn hoài mong

Đêm trăng sáng mà sao lòng buồn bã

Bao nỗi nhớ len đầy trong đáy dạ

Trăng có buồn khi ta đứng ngẩn ngơ

Cầm ly rượu sao thần thờ chới với

Bao ngày tháng đứng chờ nơi bến đợi

Nên tâm tư luôn diệu vợi nỗi sầu

Lòng ta buồn khi thức suốt canh thâu

Muốn hỏi gió bởi vì đâu nên nỗi

Tình chợt đến rồi chợt đi rất vội

Đã khiến ta luôn cằn cỗi tủi hờn

Đêm trăng buồn lòng hiu hắt nhiều hơn

Thấy nhòe nhoẹt như trăng hờn dỗi khóc

Ta lại thấy sao quá nhiều mệt nhọc

Đêm trăng thanh ta cô đơn một mình.

Thơ về ánh trăng dùng để thả thính, tỏ tình cũng là chủ đề thơ được nhiều người tìm kiếm. Đặc biệt là những bạn trẻ sống tình cảm, yêu thơ ca.

/ Trăng lưỡi liềm (Tác giả: Nguyễn Hưng Hải)

Trong kháng chiến, với tâm hồn thi sĩ bên cạnh tinh thần chiến đấu của mình. Các tác giả đã sáng tác ra rất nhiều bài thơ về trăng hay.

Khách đến thì mời ngô nếp nướng

Săn về thưởng chén thịt rừng quay

Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say

Kháng chiến thành công ta trở lại

Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.

/ Trăng buồn (Tác giả: Tịnh Tâm)

Và đêm nay trăng buồn như lặng lẽ

Đứng núp mình sau góc bể chân mây

Gió đuổi xua quằn cành cây nghiêng rẽ

Bên song cửa vết thương trầy ẩn hiện

Tên anh về trong từng tiếng chim kêu

Anh hỡi anh con đường yêu câu chuyện

Thật não nề rơi rụng chuyển đìu hiu

Trăng chênh chếch khuyết cành khều lưỡi móc

Bất cần đời dù lăn lóc mảnh đôi

Nơi cô tịch bóng đen đời hạ vốc

Riêng mình em ngồi ôm khóc nhớ thôi

Chạm tiếng thở giọt lệ trôi thắm má

Trăng buồn rơi xô ngã bóng héo gầy

Ôi thao thức với đêm đầy lạnh giá

Hàng mưa đời lại tầm tã cuồng vây

/ Trăng quê (Tác giả: Đặng Minh Mai)

Lâu lắm rồi tôi được ngắm trăng quê

Trăng đẹp lắm lảm mê người xa xứ

Quê hương tôi đang đắm say giấc ngủ

Bước lặng thầm đường cũ ánh trăng thu

Đêm nay đây trăng sáng trong đêm nhẹ

Kỷ niệm nào khe khẽ thức trong tim?

Đây đống rơm, khóm chuối ta trốn tìm

Kia cầu ao nơi ta ngồi hóng mát

Lũy tre xanh rì rào ngân tiếng hát

Gió thu về thơm ngát lúa quê hương

Quê hương ơi! Sao quá đỗi thân thương

Đượm lòng tôi bao vấn vương nỗi nhớ

Ánh trăng quê vẫn nồng nàn hơi thở

Ánh trăng vàng vẫn lấp lánh đê mê

Bao ký ức cứ tràn trề tuôn chảy

Đâu xa cách trái tim hồng luôn cháy

Nghĩa xóm làng tình ấy đẹp như trăng.

Trăng trên biển với cơn sóng vỗ rì rào luôn là nguồn cảm hứng để những ai yêu thơ ca tạo ra các tác phẩm hay. Đặc biệt là kết hợp hình ảnh trăng và biển trong các bài thơ của mình.

/ Trăng thanh bình (Tác giả: Thanh Hùng)

Đêm trăng sáng ở miền quê thôn dã

Nhiều mỏi mệt giữa dòng đời trôi nổi

Đêm trắng sáng mà như trăng hờn dỗi

Khuất rặng cây như mang nỗi u buồn

Nặng trĩu lòng lặng lẽ giữa màn sương

Thấy hiu hắt cho đêm trường lạnh lẽo

Trăng nhớ ai để trăng gầy khô héo

Ta cũng buồn vì một nỗi niềm riêng

Vì tâm tư cứ man mác buồn phiền

Chỉ muốn nói vài ba câu nhắn nhủ

Ở nơi đây người cũng nhớ lắm mà

Có ai ngắm ánh trăng tà cuối buổi

Trăng yên lặng trong màn đêm u tối

Rất thanh bình cho những kẻ chờ mong

Ánh trăng khuya nghe ảo não trong lòng

Trăng sáng quá mà trong ta vô vọng

Đêm tĩnh mịch ánh trăng soi một bóng

Dáng hao gầy đang thắc thỏm chờ ai

Từng bước chân trên vạn lý đường dài

Nhìn trăng sáng ta nhớ hoài giấc mộng.